Thời gian vốn là thứ vô tình, nó vô tình đến mức khiến ta phải sững sờ. Ve kêu, phượng nở và thế là quãng đời học sinh của chúng ta sáp phải khép lại, khép lại những trang kí ức đầy mơ mộng. Chẳng còn cái cảm giác hối hả chạy sắp mặt vù sợ bị trễ tiết, chẳng còn cái cảm giác mún thiếp đi vì những bài giảng dài đằng đẵng, cái cảm giác chia nhau từng miếng bánh ăn vụn thiệt là tuyệt vời và cả những tiết la hét thất thanh khi được thông báo nghĩ tiết… Những cảm xúc ấy chúng ta sẽ không bao giờ tìm lại được bởi thanh xuân cũng như dòng sông không trôi hai lần trên cùng một chỗ.
Xin gửi lại đây một chút kỉ niệm, một chút luyến tiếc của tuổi học trò. Gửi lại mái trường mang tên “Tây Nam” này 3 năm thanh xuân của chúng tôi…..
12A3- THPT TÂY NAM